Bố ơi thức dậy chơi với con nào

Một buổi sáng trong lành, ánh nắng len lỏi qua ô cửa sổ, chiếu sáng căn phòng nhỏ của Lý Hoa. Cô bé tỉnh dậy sớm hơn mọi ngày, với nụ cười rạng rỡ trên khuôn mặt. Cô bước nhẹ nhàng đến bên giường của bố, khẽ gọi: “Bố ơi, dậy đi chơi cùng con nào!” Tiếng gọi ngọt ngào của Lý Hoa khiến bố, ông Trương Minh, không thể không mỉm cười.

Minh ngồi dậy, vuốt mái tóc rối của con gái rồi cười: “Con dậy sớm thế, hôm nay muốn chơi gì với bố nào?” Lý Hoa háo hức trả lời: “Con muốn bố chơi đá bóng với con ở sân nhà!” Nhìn ánh mắt lấp lánh niềm vui của con, Minh gật đầu đồng ý.

Hai bố con cùng ra sân, nơi ánh nắng buổi sáng ấm áp bao phủ khắp không gian. Lý Hoa chuyền quả bóng với sự phấn khích, còn Minh, với dáng vẻ dịu dàng và ân cần, luôn sẵn sàng bắt kịp nhịp chơi của con gái. Tiếng cười vang lên trong khu vườn nhỏ, hòa cùng tiếng chim hót, tạo nên một bầu không khí hạnh phúc.

Buổi sáng trôi qua nhẹ nhàng, nhưng đầy ắp những khoảnh khắc vui vẻ và gắn kết. Những kỷ niệm đẹp này sẽ mãi mãi được khắc ghi trong lòng hai bố con.